Triệu phú s:ốc khi thấy cô bé bán rau có vết bớt đỏ trên tay giống hệt vợ cũ, bí mật đằng sau khiến anh r:ơi l:ệ
Triệu phú số//c khi thấy c//ô b//é bán rau có vết bớt đỏ trên tay giống hệt vợ cũ, bí mật đằng sau khiến anh r//ơi l//ệ…
Hùng, 42 tuổi, là triệu phú nổi tiếng thành phố. Anh sở hữu chuỗi nhà hàng, siêu thị, bất động sản khắp nơi. Mỗi ngày, anh mặc vest chỉn chu, bước xuống từ xe sang, được mọi người kính nể. Nhưng trong lòng anh luôn có một khoảng trống không gì lấp đầy.
Sáu năm trước, Hùng từng có tất cả: sự nghiệp đang lên và người vợ hiền lành anh hết mực yêu thương – Mai. Họ kết hôn sau ba năm yêu nhau, cùng thuê căn hộ nhỏ bắt đầu xây dựng gia đình. Mai có vết bớt đỏ như cánh hoa trên mu bàn tay trái, anh từng nói đùa: “Đây là dấu hiệu định mệnh để anh nhận ra em giữa vạn người.”
Sponsored Ad
Nhưng chỉ sau một năm cưới, Mai đột nhiên bỏ đi. Hôm đó, anh về nhà thì thấy vali biến mất, bàn ăn lạnh ngắt. Cô để lại lá thư vỏn vẹn: “Xin lỗi anh, em không thể tiếp tục bên anh nữa. Hãy quên em đi.” Hùng suy sụp, thuê người tìm kiếm khắp nơi nhưng không có kết quả. Anh đổ dồn vào công việc để khỏa lấp nỗi đau, rồi thành triệu phú lúc nào không hay.
Sponsored Ad
Một trưa nắng gắt, trên đường khảo sát đất xây siêu thị mới ở ngoại thành, xe anh dừng trước chợ nhỏ. Tài xế xuống mua nước, Hùng ngồi trong xe nhìn vô thức ra đường. Bất chợt, anh thấy một cô bé khoảng 5 tuổi, da ngăm, tóc cột gọn gàng, đang ngồi bên rổ rau muống nhỏ. Điều khiến anh choáng váng là mu bàn tay trái của bé có vết bớt đỏ giống hệt vết bớt của Mai.
Tim anh đập thình thịch. Anh mở cửa xe, bước vội tới, giọng run run:
– Con… con tên gì? Mẹ con đâu?
Cô bé ngẩng lên, đôi mắt đen nhánh ngơ ngác nhìn anh rồi lí nhí:
– Cháu tên Vy. Mẹ cháu mệt… mẹ ở nhà. Cháu bán rau giúp mẹ.
Sponsored Ad
Hùng nghe mà tim nhói lên. Anh hỏi tiếp, giọng lạc đi:
– Nhà con ở đâu? Chú mua hết rau, con dẫn chú về nhé?
Vy gật đầu vui mừng. Anh đưa tiền, bảo tài xế cầm rổ rau rồi lặng lẽ đi theo bé. Con hẻm nhỏ hun hút dẫn vào khu nhà trọ cũ kỹ, mái tôn nóng hầm hập. Vy chạy nhanh vào, gọi to:
– Mẹ ơi, có người mua hết rau rồi nè!
Từ trong căn phòng trọ chật chội, một người phụ nữ gầy gò, tóc dài rối bời khẽ ngồi dậy. Khi cô ngẩng mặt lên, Hùng chết lặng. Là Mai. Dù khuôn mặt gầy sọp, hốc hác, anh vẫn nhận ra ngay. Vết bớt đỏ trên tay cô như cứa vào tim anh.
Sponsored Ad
Mai nhìn thấy anh, sững sờ đến mức chiếc ly trên tay suýt rơi xuống đất. Đôi mắt cô đỏ hoe, môi run run:
– Anh… sao anh lại ở đây?
Hùng bước vội tới, quỳ xuống trước mặt cô, nước mắt rơi lã chã:
– Tại sao em bỏ anh? Vy… là con anh đúng không?
Mai bật khóc, ôm con gái vào lòng, giọng nấc nghẹn:
– Hùng… tha lỗi cho em… Năm đó, khi đi khám thai, em phát hiện mình bị tim bẩm sinh nặng. Bác sĩ nói em khó qua được ca sinh nở. Em không muốn anh đau khổ mất cả vợ lẫn con… cũng không muốn anh bị ràng buộc bởi người sắp chết. Em nghĩ… anh xứng đáng có người khỏe mạnh hơn… nên em bỏ đi.
Sponsored Ad
Nói đến đây, Mai ho dữ dội, đôi vai gầy run lên. Hùng siết chặt tay cô, nước mắt rơi không ngừng:
– Em ngốc lắm… Tại sao không nói với anh? Anh thà mất tất cả còn hơn mất em… mất con…
Mai run rẩy siết tay anh:
– Nhưng… em vẫn sống được đến giờ. Bác sĩ bảo tim em yếu dần, không làm việc nặng được. Em chỉ mong… anh đừng nhận con. Em muốn nó sống bình thường, không mang gánh nặng rằng nó là con triệu phú… Em chỉ cần nó bình yên…
Hùng bật khóc thành tiếng, ôm chầm lấy Mai và bé Vy. Hơi thở non nớt của con gái nơi ngực anh khiến tim anh thắt lại, nhưng cũng ấm áp vô cùng. Anh nhận ra, bao nhiêu tiền bạc, danh tiếng đều vô nghĩa nếu thiếu đi gia đình.
Ngày hôm đó, trong căn phòng trọ chật hẹp, người đàn ông giàu có nhất thành phố quỳ xuống sàn nhà, khóc như một đứa trẻ, ôm lấy người phụ nữ anh yêu và cô con gái nhỏ chưa từng biết tới.
Sau này, Hùng vẫn tôn trọng nguyện vọng của Mai. Anh mua cho hai mẹ con căn nhà nhỏ gần bệnh viện, chu cấp đủ để Mai chữa bệnh và Vy đi học mầm non tốt nhất khu vực. Mỗi sáng, anh ngồi trong xe từ xa, nhìn con gái tung tăng xách cặp tới trường, lòng dâng lên niềm hạnh phúc lạ lùng. Bởi anh biết, dù có cả thế giới, thứ đáng giá nhất vẫn là gia đình – nơi có hai con người bé nhỏ anh yêu thương hơn cả mạng sống mình.