Nhiều bệnh nền, F0 59t khiến nCoV ‘chào thua’ sau 22 ngày ở nhà: Tập hát, chồng đệm đàn ngoài cửa

Virus cũng phải chịu thua người phụ nữ 59 tuổi này?

Mấy nay độc câu chuyện chia lìa âm dương do dịch nCoV mà não nề quá. Thế nhưng trong cuộc chiến với ‘cô Vy’ không phải ai cũng thua cuộc.

Có những người lớn tuổi, mắc nhiều bệnh nền, trẻ em, thai phụ đều đã vượt qua. Có những gia đình có tới 9, 10 người là F0, di tán đi cách ly rồi cuối cùng cũng chiến thắng xum họp. Mọi người hãy lạc quan và tin rằng mình sẽ chiến thằng bệnh tật nhé.

59 tuổi, mắc nhiều bệnh nền, người phụ nữ đã chiến thắng ‘cô vy’ như thế nào

Suốt 15 năm chung sống với căn bệnh Parkinson và hàng loạt bệnh nền khác như lao xương, thoát vị đĩa đệm. Bởi vậy, khi nghe tin rằng Sài Gòn ‘ốm’ rồi, dịch ‘tràn’ tới là bà Thu Hà (59 tuổi, quận Bình Thạnh) vô cùng lo lắng.

Sponsored Ad

Bà đóng ngay cửa, tự cách ly mình với bên ngoài. Cứ ngỡ rằng mình hạn chế ra ngoài như thế là sẽ an toàn. Thế nhưng ‘Vy’ nó thật sự rất ‘đáng gờm’. Dù bà đã cẩn thận nhưng bằng một cách nào đó, nó đã ‘tấn công’ vào cơ thể vốn nhiều bệnh tật của bà Hà vào hôm 5/8.

Nhiều bệnh nền, F0 59t khiến nCoV ‘chào thua’ sau 22 ngày ở nhà: Tập hát, chồng đệm đàn ngoài cửa

Sponsored Ad

Nhiều người cách ly tại nhà đã khỏi bệnh. Ảnh minh họa, nguồn: Internet

‘Tôi không biết mình lây từ ai. Nhà chỉ có 2 vợ chồng, ông ấy đã tiêm 2 mũi vắc xin’, bà nói. Thế nên, đến giờ bà vẫn băn khoăn không biết ‘cái con ấy nó ở đâu mà ‘đi’ vào cơ thể bà được.

2 ngày trước khi đi tiêm vắc xin, bà đột nhiên thấy có triệu chứng ho, sốt nhẹ… Nhưng vẫn chỉ nghĩ là cảm cúm thông thường thôi chứ chẳng liên tưởng gì tới ‘cô vít cô veo’. Vì bà lâu nay vẫn ‘cửa đóng then cài’ cơ mà. Ngày hôm ấy, TP. HCM ghi nhận thêm gần 4.000 ca nhiễm mới nhưng bà chẳng nghĩ tên mình cũng sẽ ‘lọt vào danh sách’ ấy.

Sponsored Ad

Nhận kết quả dương tính, tay chân bà rã rời, cảm giác như cả thế giới muốn đổ sụp. Bởi vì bản thân bà vốn nhiều bệnh nền. Nên việc nhiễm bệnh thật sự rất đáng sợ. Thế nhưng sau phút hoảng loạn, bà cố gắng tự trấn an mình và đề nghị bác sĩ cho điều trị tại nhà. ‘Suốt 15 năm qua, tôi đã tự dặn mình phải cố gắng gấp đôi người bình thường. Thế thì giờ này tôi càng cần cố gắng hơn nữa’, bà tâm sự.

Hôm đó, trên đường về nhà vợ chồng bà cùng nhau lên kế hoạch cách ly. Mặc dù chồng bà đã tiêm đủ 2 mũi Astra nhưng ai cũng biết rằng hiệu quả là 81%. Nghĩa là vẫn có nguy cơ lây nhiễm dù thấp. Lúc này, họ thỏa thuận với nhau rằng phải tuyệt đối tuân thủ quy tắc 5K. Bởi, ‘chồng khỏe thì mới cứu được vợ’.

Sponsored Ad

Ngay khi về nhà, chồng bà phải dọn ngay sang phòng ngủ khác. Lo lắng cho người bạn đời sống cùng mình mấy chục năm nên đêm nào ông cũng xếp ghế ra bếp, hướng vào phòng của vợ, thấp thỏm trông chừng.

Ông chuẩn bị cho bà một bộ chén bát riêng, ăn xong rửa ngay bằng nước nóng rồi sấy khô. Quần áo của bà thì được ông cho vào máy giặt, giặt ở nhiệt độ 70 độ C. ‘Tôi chỉ hỏi vợ cần gì để giúp dù biết rằng từ khi bị Parkinson, bà ấy luôn cố gắng và nỗ lực rồi’, chồng bà Hà kể.

Khi tỉnh táo, bà cố gắng tập hát để bớt suy nghĩ, còn có chồng đệm đàn ngoài cửa phòng

Sponsored Ad

Một mình cách ly trong phòng, bà Hà cố gắng mở cửa sổ để hít khí trời. Tuy nhiên, bà không dám ra ban công tắm nắng vì nhà hàng xóm 4 người đều dương tính. Trong đó có 1 người đã qua đời vì nCoV. Bà dọn sạch phòng chỉ để lại khối rubik để giải trí, tránh nằm không lại suy nghĩ tiêu cực. Nước, thuốc, thiết bị y tế và các loại bánh được bà để sát giường, vừa tầm với.

Nhiều bệnh nền, F0 59t khiến nCoV ‘chào thua’ sau 22 ngày ở nhà: Tập hát, chồng đệm đàn ngoài cửa

Sponsored Ad

Bà Hà (bên trái) cuối cùng đã chiến thắng bệnh sau 22 ngày cố gắng. Ảnh: VNE

Hàng ngày, chồng bà nấu cháo, cơm, bún… nói chung là món dễ ăn để đổi bữa cho vợ. Thậm chí, ông còn để chuông riêng cho số điện thoại của vợ để có gì dễ phản ứng. Ông liên tục tiếp tế nước cho vợ vì biết rằng uống nhiều nước giúp người nhiễm nCoV không sốt qua cao. Nước rửa tay sát khuẩn là điều không thể thiếu với ông bà lúc này.

Bên trong phòng cách ly, bà Hà tìm hiểu kỹ về phương pháp tập thở và bắt đầu tập thở sâu dù chưa có triệu chứng nặng.

Tới ngày thứ 9, ‘con Vy’ nó bắt đầu ‘đánh úp’ khiến bà mệt mỏi, huyết áp tăng vọt, người rã rời, sốt hơn 38 độ. Đêm, bà chỉ ngủ được hơn 1 tiếng, nhiều lúc lơ mơ, mất ý thức. Cháo chồng nấu, bà cứ ăn vào lại nôn ra, mỗi nhịp thở đều vô cùng khó khăn. Cơn đau liên tục ập tới khiến sức lực bà gần như cạn kiệt.

Sponsored Ad

Trong cơn mê sảng, mệt mỏi, bà liên tục nhắc nhở bản thân ‘phải thở, phải thở’. Vì lúc này còn thở là còn sống. Nghĩ tới tin nhắn động viên của 2 con trai đang ở nước ngoài, nghe tiếng lách cách nấu nướng của chồng ngoài kia, bà thêm quyết tâm cố gắng gượng dậy. Mỗi lần mở mắt, bà cố gắng ăn từng thìa cháo nhỏ, nuốt lấy sức.

Có những đêm bà tức ngực không thể cất tiếng gọi chồng được, bà cố tự rướn người lấy máy đo chỉ số oxy. Nhìn thấy con số ổn định, bà thở phào, bình tĩnh trở lại, áp dụng phương pháp thở sâu và cuối cùng dần lấy lại được hơi thở.

Ngày thứ 12, cơn sốt giảm dần, cảm giác đau đớn cũng không dồn dập như trước nữa. Lúc này, bà có thể dựa người vào tường ngồi dậy. Khi tỉnh táo, bà cố gắng tập hát để bớt suy nghĩ, dẫu chỉ được vài câu là đã hụt hơi. Bên ngoài, chồng bà dùng piano, guitar đệm cho vợ. Thấy vợ im lặng hồi lâu, ông nhắn tin ‘Vợ ơi, hát đi’.

Ngày thứ 13, bà được lấy mẫu xét nghiệm, kết quả vẫn dương tính nhưng nồng độ virus giảm đáng kể. Tới ngày thứ 22, bà Hà có thể dựa tường đi lại quanh nhà, ra ban công tắm nắng, vào gian bếp sau những ngày dài nằm trên giường, vịn cầu thang lên thăm vườn rau trên sân thượng. Chỉ là, sức khỏe của bà yếu hơn rất nhiều, chỉ đi chút xíu cũng phải dựa tường thở dốc.

Với bà, bên cạnh phương pháp điều trị thích hợp thì sự động viên của người thân, ý chí quyết liệt không được tự bỏ chính là ‘vũ khí giúp chúng ta vượt qua nCoV. Nhìn chồng, bà bảo ‘nếu không có anh ấy, chắc tôi không vực dậy được’.

Nghe tin bà khỏi bệnh, các con liên tục gọi điện hỏi thăm, các cháu thì ‘í ới’ gọi bà, lòng bà bỗng cảm thấy nhẹ nhàng, hạnh phúc đến lạ. Bà nói với các con: ‘Mẹ đang ở đây, giữa lòng Sài Gòn bên người thân yêu nhất. Những khoảng khắc tưởng như rất đời thường thế này bỗng trở nên thật quý giá’.

Câu chuyện này vừa được đăng tải trên báo. Tên nhân vật trong bài cũng đã được thay đổi, có lẽ là để giữ gìn danh tính, sự riêng tư cho nhân vật. Thế nhưng, đọc những câu chuyện này, cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn. Vì vẫn có khá nhiều trường hợp vượt qua căn bệnh. Cầu chúc tất cả mọi người được bình an, Sài Gòn – sớm khỏe lại nhé cậu.


Bạn có thể cũng thích bài viết này