Tay trắng tuổi 30

Không nhà, không xe, mất việc, tài khoản tiết kiệm gần âm, bạn gái mới chia tay... tuổi 30 của tôi gói gọn trong hai từ 'thất bại'.

Tự nhìn nhận lại bản thân khi vừa bước sang ngưỡng cửa 30 tuổi, tôi thấy một chuỗi những thất bại, từ sự nghiệp đến chuyện tình cảm. Tôi tự hỏi, tại sao tuổi 30 lại áp lực đến vậy? 30 tuổi của tôi hiện tại không nhà, không xe, tài khoản tiết kiệm gần âm, bạn gái mới chia tay, mất việc, chỉ có kinh nghiệm làm việc khoảng sáu năm.

Không có nền tảng gia đình tốt nên khi bước ra cuộc sống, tôi hiển nhiên có nhiều mong cầu. Nhưng cuộc đời mỗi người là không giống nhau, tùy vào những con đường mà chúng ta lựa chọn mà kết quả của chặng đường được chốt lại ở ngưỡng 30 tuổi là khác nhau. Có người khá thành công khi vợ con đề huề, chất lượng cuộc sống tốt, có điều kiện chăm sóc cho gia đình; có những người trở thành những chuyên gia trong ngành, công việc thăng tiến; những cũng có những người như tôi, cảm nhận được sự thất bại.

Sponsored Ad

Những năm đầu lúc mới ra trường, với trình độ chuyên môn, khả năng sáng tạo, cộng thêm một chút may mắn, được giới thiệu, nên tôi có thể tự viết phần mềm và bán cho doanh nghiệp. Với chút vốn ít ỏi có được, cộng với khoản tích góp khi đi làm cho doanh nghiệp nước ngoài trong vài năm, tôi đứng ra khởi nghiệp với niềm tin tự chủ tài chính và phát triển vững mạnh công ty. Khi đó, tôi có một số thành tựu nhất định về công nghệ. Nhưng rồi hiện tại, công ty đã phá sản vì những lý do khách quan, lẫn chủ quan.


Nói về thành công thì hiện tại là quá xa vời với tôi. Vì tôi là người phải tự mình làm và tự chịu trách nhiệm, nên một cú ngã như vậy cũng khiến tôi khó khăn để gượng dậy. Ngồi trong căn phòng, nơi bốn bức tường bao quanh, tôi thấy lạc lõng giữa những hướng đi của cuộc đời mình. Tôi không muốn so sánh bản thân với người khác để sống chậm hơn và tự an ủi mình rằng "rồi từ từ tôi sẽ vượt qua nó".

Sponsored Ad

Tôi của tuổi 30 hiện tại là như vậy, thành công là bản thân vẫn còn lành lặn, sức khỏe vẫn còn tốt, sáng ngủ dậy thấy tim còn đập, não vẫn còn suy nghĩ bình thường. Tôi thấy mấy đứa nhỏ mới vào đại học toàn gọi mình là "chú", có lẽ vì tôi quá già nua sau những sóng gió đầu đời. Hay những lúc về thăm nhà, sẽ luôn có những câu hỏi như "bao giờ con lấy vợ?", "công việc của con như thế nào rồi?"... chờ sẵn tôi. Nhưng nhìn ba mẹ già vẫn còn khoẻ, tôi lại thầm cảm ơn cuộc đời và chỉ mỉm cười, đáp rằng tôi ổn.

Tôi không biết các bạn đồng trang lứa có đang phải chịu những áp lực giống như tôi hay không, nhưng nếu bạn đang phải đối mặt với những thất bại trong cuộc sống, cảm thấy tuyệt vọng, thì hãy nhìn vào câu chuyện của tôi.

Sponsored Ad

Với tôi, những khó khăn ở tuổi 30 vẫn chưa phải là gì cả, đồng hồ của tôi có thể chạy hơi chậm, hoặc dù nó bị đứng kim luôn thì cuộc đời mình sinh ra để trải qua những điều đó. Tôi mong các bạn sẽ dám đối mặt với những áp lực đang gặp phải để vượt qua nó và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.


Bạn có thể cũng thích bài viết này