12 năm biết chồng ngo:ại t:ình, vợ vẫn im lặng, khi chồng h:ấp h:ối, vợ nói một câu khiến anh ta tái mặt

12 năm biết chồng ngo//ại t//ình, vợ vẫn im lặng, khi chồng h/ấp h/ối, vợ nói một câu khiến anh ta t/ái m/ặt

Trong suốt 12 năm hôn nhân, Hạnh chưa bao giờ nói ra sự thật mà cô biết. Người ngoài nhìn vào cứ nghĩ cô may mắn khi lấy được chồng thành đạt, có nhà lầu xe hơi, con cái ngoan ngoãn. Nhưng chỉ mình Hạnh hiểu rõ, trái tim cô đã chết từ lâu.

Ngày phát hiện chồng ngoại tình, Hạnh vừa sinh con gái thứ hai được bốn tháng. Đêm đó, cô thức dậy pha sữa cho con thì không thấy chồng nằm bên cạnh. Đi qua phòng làm việc, Hạnh thấy anh đang thì thầm gọi video với một cô gái trẻ. Giọng anh nhẹ nhàng, dịu dàng, những câu nói mà cả đời này cô chưa từng được nghe. Hạnh đứng đó, tay siết chặt bình sữa đến mức các đốt ngón tay trắng bệch. Nhưng cuối cùng, cô lẳng lặng quay về phòng, không nói một lời.

Sponsored Ad

Từ đó, anh vẫn tiếp tục mối quan hệ ấy, rồi thêm nhiều cô gái khác nữa. Hạnh biết hết. Nhưng cô im lặng. Cô không đánh ghen, không khóc lóc, không trách móc. Cô chỉ chăm chỉ đi làm, nuôi dạy hai con và dành dụm tiền riêng. Thỉnh thoảng, khi nghe mấy người bạn kể chuyện gia đình, cô chỉ cười buồn: “Mình sống vì con thôi.”

Sponsored Ad

Anh vẫn cho cô tiền hàng tháng, vẫn đưa gia đình đi du lịch, vẫn chụp những bức ảnh gia đình hạnh phúc đăng Facebook. Còn cô, sau những bức ảnh ấy, lại quay về căn phòng của riêng mình, nằm co ro đến sáng.

12 năm trôi qua, sức khỏe anh đột nhiên suy sụp vì ung thư gan giai đoạn cuối. Căn bệnh đến nhanh như cách anh từng lạnh nhạt với cô. Nằm trên giường bệnh, anh gầy rộc, da vàng vọt. Mỗi lần mở mắt, anh chỉ thấy vợ ngồi bên cạnh, lặng lẽ lau người, đút từng thìa cháo, đổ từng bô nước tiểu. Cô không khóc, cũng không trách móc. Ánh mắt cô trống rỗng, bình thản đến đáng sợ.

Sponsored Ad

Ngày anh sắp mất, người tình cũng đến thăm. Cô gái ấy trẻ trung, ăn mặc sành điệu, bước vào phòng bệnh với đôi giày cao gót vang lên lạnh lẽo giữa hành lang. Nhưng khi thấy Hạnh đang ngồi bên giường, cô ta khựng lại, rồi quay người bỏ đi. Không ai dám tranh giành với một người phụ nữ đã im lặng 12 năm, chịu đựng đủ mọi cay đắng mà vẫn ở lại chăm sóc chồng đến giây phút cuối cùng.

Anh mấp máy môi, gọi tên vợ. Giọng anh yếu ớt như sợi chỉ:
– Em… lại đây… Anh… xin lỗi…

Hạnh đứng dậy, bước tới, nhẹ nhàng nâng đầu anh lên đặt lên gối. Cô nhìn anh, đôi mắt vẫn bình thản nhưng sâu thẳm là cả một trời u ám:
– Anh muốn nói gì?

Sponsored Ad

Anh thở dốc, cố gắng nuốt nước bọt khô khốc:
– Anh biết… anh có lỗi… Anh xin lỗi vì tất cả… Em vẫn… yêu anh… đúng không?

Hạnh khẽ cười. Nụ cười nhạt nhòa như sương sớm:
– Yêu anh à?

Anh gật đầu yếu ớt, đôi mắt ầng ậc nước, bàn tay run rẩy níu lấy tay cô. Trong khoảnh khắc ấy, anh nghĩ mình vẫn là cả thế giới của cô, vẫn là người đàn ông mà cô sẵn sàng hy sinh tất cả.

Nhưng Hạnh cúi sát xuống, thì thầm bên tai chồng một câu mà cả đời này anh không thể nào quên:

– 12 năm trước, ngày anh ngoại tình, em đã hết yêu anh rồi. Em ở lại… chỉ để các con không xấu hổ vì cha chúng. Đừng lo, anh đi rồi, em sẽ nói với con anh là một người chồng, người cha tốt… để chúng không mang vết thương cả đời.

Sponsored Ad

Anh mở to mắt, gương mặt vốn đã tái nhợt giờ càng trở nên trắng bệch. Hơi thở của anh dồn dập, hai tay run lên bấu chặt tấm ga giường. Nước mắt lăn dài trên gò má hóp lại. Anh muốn nói gì đó nhưng cổ họng nghẹn cứng. Anh chưa bao giờ nghĩ, người phụ nữ anh khinh thường ấy lại mạnh mẽ và tàn nhẫn đến vậy. Trong giây phút cận kề cái chết, anh mới nhận ra, suốt 12 năm qua, cô chưa từng cần anh.

Hạnh kéo chăn đắp lên ngực anh, lau vết nước mắt trên mặt chồng. Giọng cô vẫn dịu dàng như mọi ngày:

– Nghỉ đi, mọi chuyện kết thúc rồi.

Anh trào nước mắt, đôi mắt vô hồn nhìn lên trần nhà lạnh lẽo. Phải, mọi thứ đã kết thúc thật rồi. Người phụ nữ mà anh nghĩ cả đời sẽ chẳng bao giờ rời bỏ mình… hóa ra đã buông tay từ rất lâu.

Bạn có thể cũng thích bài viết này