Sinh nhật mẹ, tôi rơi nước mắt trước điều ước của bà
Sinh nhật mẹ tròn 60 tuổi, tôi mua tặng bà cái bánh kem và một bộ quần áo mới. Mẹ hạnh phúc lắm, bà nói một câu mà tôi đau lòng.
Lấy chồng gần nhưng tôi ít khi về nhà bố mẹ được. Bố mẹ chồng tôi già yếu, thường đau bệnh, coi bệnh viện là nhà nên tôi phải túc trực chăm sóc ông bà. Chồng tôi đi làm, là trụ cột chính trong gia đình nên coi thường vợ, lúc nào cũng cho rằng vợ ăn bám mình. Mỗi tháng anh ta chỉ đưa cho tôi 7 triệu để lo tiền sinh hoạt phí, tiền sữa cho con. Thiếu thì tôi tự vay mượn và tháng sau trả cho người ta.
Sponsored Ad
Bố mẹ tôi bệnh, anh trai biết tính em rể nên cũng ngại và ít khi thông báo cho tôi biết. Lúc tôi biết chuyện thì bố mẹ đã khỏe rồi. Tôi giận chồng, giận chính bản thân mình vì đã không thể báo hiếu, phụng dưỡng được cho bố mẹ. Vậy nhưng mỗi lần về, bố mẹ, anh trai đều khuyên ngược lại tôi, bảo tôi cứ sống thoải mái, đừng cố chấp cãi vã cho mệt mỏi và rạn nứt hôn nhân. Anh chăm sóc bố mẹ được và điều ông bà muốn chỉ là đứa con gái duy nhất được hạnh phúc thôi.
Tháng trước, vợ chồng tôi mâu thuẫn lớn. Tôi thương bố mẹ đau bệnh nên gửi cho ông bà 2 triệu để mua thuốc uống. Số tiền này tôi cũng tự vay mượn một người bạn cũ chứ không lấy từ tiền chồng đưa. Chồng tôi biết được, anh ta giận dữ trách mắng. Không chịu đựng nổi nữa, tôi hất đổ mâm cơm rồi bế con về nhà đẻ, quyết không nhịn nhục, cam chịu thêm.
Sponsored Ad
Lần này thì bố mẹ, anh trai đều bênh vực và đồng tình với cách làm của tôi. Bố tôi bảo nếu chồng tôi không đến xin lỗi và ăn nói đàng hoàng thì cứ ly hôn, ông bà cho tôi mảnh đất, xây nhà để làm ăn nuôi con.
Nhưng cả tháng rồi, chồng tôi vẫn dửng dưng không đến đón vợ. Anh ta gọi điện 2 lần, giọng điệu gia trưởng kêu tôi tự về, nếu không thì ly dị. Tôi bực quá, viết đơn gửi đến nhà cho anh ta ký nhưng anh ta cũng không chịu ký, còn lên mạng xã hội thách thức, nói xấu vợ.
Tối qua là sinh nhật mẹ tôi tròn 60 tuổi. Tôi mua tặng bà cái bánh kem và bộ quần áo mới. Mẹ vui vẻ lắm, cứ mỉm cười suốt. Cắt bánh xong rồi, bà ước một điều khiến tôi đau lòng: "Mẹ chỉ ước cái H được sống hạnh phúc".
Tôi cố kiềm nước mắt vì cảm giác tủi thân lẫn buồn lòng. Hơn 30 tuổi đời, tôi vẫn là nỗi lo lắng, trăn trở của bố mẹ mình. Tôi đúng là bất hiếu quá. Giờ tôi có nên nộp đơn ly hôn đơn phương, chấm dứt với chồng để làm lại cuộc đời không?